Đặng Can
1957

Họa sĩ Đặng Can – Người họa lại hồn quê miền sông nước.
Trong dòng chảy mỹ thuật đương đại Việt Nam, họa sĩ Đặng Can (tên thật Đặng Văn Can, sinh năm 1957 tại Vĩnh Long) là một gương mặt đặc biệt, bởi ông đã dành trọn sự nghiệp sáng tác để khắc họa vẻ đẹp bình dị, nên thơ của miền Tây sông nước. Từ tuổi thơ còn cầm que vẽ trên nền đất, niềm say mê hội họa đã sớm bộc lộ và theo ông suốt chặng đường sáng tạo dài nhiều thập kỷ.
Năm 1975, Đặng Can bắt đầu sự nghiệp tại Tổ Hội họa thuộc Phòng Văn hóa – Thông tin thị xã Vĩnh Long. Chỉ hai năm sau, ông theo học lớp bồi dưỡng mỹ thuật của Cục Mỹ thuật, chính thức bước vào con đường hội họa chuyên nghiệp. Từ năm 1984, ông gắn bó với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Vĩnh Long, tham gia nhiều triển lãm trong và ngoài khu vực, đồng thời trở thành hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam (1997) và giữ vai trò Chi hội phó Chi hội Mỹ thuật tỉnh.
Điều làm nên dấu ấn riêng biệt của Đặng Can chính là phong cách hội họa trữ tình, giàu chất thơ. Tranh ông thường xoay quanh những hình ảnh thân thương: mái nhà tranh, bến nước, con đò, hàng cau, thiếu nữ trong tà áo dài hay áo bà ba… Tất cả được ông thể hiện bằng gam màu trong trẻo, ánh sáng tinh tế, khi thì êm đềm trong đêm trăng, khi lại rực rỡ trong bình minh hay hoàng hôn. Người xem dễ dàng nhận ra một không gian thấm đẫm tình quê, chan chứa ký ức và sự mộc mạc mà hiếm khi phai nhạt theo thời gian.
Trong sự nghiệp, Đặng Can đã gặt hái nhiều thành tựu: từ Giải khuyến khích cho tác phẩm Những người thợ xây (1996), Lồng xanh (1998), Giải Nhất với Giấc mơ xanh (2001), cho tới Giải Nhì với Thông điệp xanh (2007) và Giải B cho Nhớ biển (2008). Một số tác phẩm tiêu biểu được các bảo tàng lớn sưu tập, như Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM hay Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Ngoài sáng tác tranh, ông còn tham gia thiết kế mẫu gốm mỹ thuật tại Vĩnh Long, đưa các sản phẩm thủ công truyền thống vươn ra thị trường quốc tế.
Họa sĩ Đặng Can không chỉ là một nghệ sĩ, mà còn là người giữ hồn cho miền quê sông nước Nam Bộ. Qua từng tác phẩm, ông gửi gắm tình yêu sâu nặng với quê hương, để mỗi bức tranh như một “bài thơ bằng màu sắc” – giản dị, chân thực mà giàu cảm xúc. Nhờ đó, ông đã góp phần làm phong phú thêm diện mạo mỹ thuật Việt Nam đương đại, đồng thời lưu giữ những ký ức đẹp đẽ về một miền quê hiền hòa trong dòng chảy thời gian.
Artworks
